Đã đến giờ học tiếng Anh rồi các bạn
ơi! Thay vì ngồi chép thuộc từ vựng và ngữ pháp, hôm nay bạn thử thay đổi
phương pháp bằng cách học tiếng Anh qua truyện song ngữ. Hôm nay, hãy cùng nhau
khám phá phần 1 truyện “Cinderella – Cô bé lọ lem” nhé!
1. Phần tiếng Anh
Cô bé Lọ Lem ngoan ngoãn, hiền lành và rất xinh đẹp
There was
once a rich man whose wife lay sick, and when she felt her end drawing near she
called to her only daughter to come near her bed, and said, "Dear child,
be pious and good, and God will always take care of you, and I will look down
upon you from heaven, and will be with you." And then she closed her eyes
and expired. The maiden went every day to her mother's grave and wept, and was
always pious and good. When the winter came the snow covered the grave with a
white covering, and when the sun came in the early spring and melted it away,
the man took to himself another wife.
The new wife brought two daughters home with her, and they
were beautiful and fair in appearance, but at heart were, black and ugly. And
then began very evil times for the poor step-daughter. "Is the stupid
creature to sit in the same room with us?" said they; "those who eat
food must earn it. Out upon her for a kitchen-maid!" They took away her
pretty dresses, and put on her an old grey kirtle, and gave her wooden shoes to
wear. "Just look now at the proud princess, how she is decked out!"
cried they laughing, and then they sent her into the kitchen. There she was
obliged to do heavy work from morning to night, get up early in the morning,
draw water, make the fires, cook, and wash. Besides that, the sisters did their
utmost to torment her, mocking her, and strewing peas and lentils among the
ashes, and setting her to pick them up. In the evenings, when she was quite
tired out with her hard day's work, she had no bed to lie on, but was obliged
to rest on the hearth among the cinders. And as she always looked dusty and
dirty, they named her Cinderella.
It happened one day that the father went to the fair, and he
asked his two step-daughters what he should bring back for them. "Fine
clothes!" said one. "Pearls and jewels!" said the other.
"But what will you have, Cinderella?" said he. "The first twig,
father, that strikes against your hat on the way home; that is what I should
like you to bring me." So he bought for the two step-daughters fine
clothes, pearls, and jewels, and on his way back, as he rode through a green
lane, a hazel-twig struck against his hat; and he broke it off and carried it
home with him. And when he reached home he gave to the step-daughters what they
had wished for, and to Cinderella he gave the hazel-twig. She thanked him, and
went to her mother's grave, and planted this twig there, weeping so bitterly
that the tears fell upon it and watered it, and it flourished and became a fine
tree. Cinderella went to see it three times a day, and wept and prayed, and
each time a white bird rose up from the tree, and if she uttered any wish the
bird brought her whatever she had wished for.
Lọ lem chuẩn bị quần áo đi dự hội, nhưng bị mẹ kế ngăn cản
Now if came to pass that the king ordained a festival that
should last for three days, and to which all the beautiful young women of that
country were bidden, so that the king's son might choose a bride from among
them. When the two stepdaughters heard that they too were bidden to appear,
they felt very pleased, and they called Cinderella, and said, "Comb our
hair, brush our shoes, and make our buckles fast, we are going to the wedding
feast at the king's castle." Cinderella, when she heard this, could not
help crying, for she too would have liked to go to the dance, and she begged
her step-mother to allow her. "What, you Cinderella!" said she,
"in all your dust and dirt, you want to go to the festival! you that have
no dress and no shoes! you want to dance!" But as she persisted in asking,
at last the step-mother said, "I have strewed a dish-full of lentils in
the ashes, and if you can pick them all up again in two hours you may go with
us." Then the maiden went to the backdoor that led into the garden, and
called out, "O gentle doves, O turtle-doves, And all the birds that be,
The lentils that in ashes lie Come and pick up for me!
The good must be put in the dish,
The bad you may eat if you wish."
Then there
came to the kitchen-window two white doves, and after them some turtle-doves,
and at last a crowd of all the birds under heaven, chirping and fluttering, and
they alighted among the ashes; and the doves nodded with their heads, and began
to pick, peck, pick, peck, and then all the others began to pick, peck, pick,
peck, and put all the good grains into the dish. Before an hour was over all
was done, and they flew away. Then the maiden brought the dish to her
step-mother, feeling joyful, and thinking that now she should go to the feast;
but the step-mother said, "No, Cinderella, you have no proper clothes, and
you do not know how to dance, and you would be laughed at!" And when
Cinderella cried for disappointment, she added, "If you can pick two
dishes full of lentils out of the ashes, nice and clean, you shall go with
us," thinking to herself, "for that is not possible." When she
had strewed two dishes full of lentils among the ashes the maiden went through
the backdoor into the garden, and cried, "O gentle doves, O turtle-doves,
And all the birds that be, The lentils that in ashes lie Come and pick up for
me!
The good must be put in the dish,
The bad you may eat if you wish."
So there came to the kitchen-window two white doves, and then
some turtle-doves, and at last a crowd of all the other birds under heaven,
chirping and fluttering, and they alighted among the ashes, and the doves
nodded with their heads and began to pick, peck, pick, peck, and then all the
others began to pick, peck, pick, peck, and put all the good grains into the
dish. And before half-an-hour was over it was all done, and they flew away.
Then the maiden took the dishes to the stepmother, feeling joyful, and thinking
that now she should go with them to the feast; but she said "All this is
of no good to you; you cannot come with us, for you have no proper clothes, and
cannot dance; you would put us to shame." Then she turned her back on poor
Cinderella, and made haste to set out with her two proud daughters.
And as there was no one left in the house, Cinderella went to
her mother's grave, under the hazel bush, and cried,
"Little tree, little tree, shake over me,
That silver and gold may come down and cover me."
Lọ Lem được bà tiên giúp đỡ để có thể tới buổi dạ vũ
Then the bird threw down a dress of gold and silver, and a
pair of slippers embroidered with silk and silver. , And in all haste she put
on the dress and went to the festival. But her step-mother and sisters did not
know her, and thought she must be a foreign princess, she looked so beautiful
in her golden dress. Of Cinderella they never thought at all, and supposed that
she was sitting at home, arid picking the lentils out of the ashes. The King's
son came to meet her, and took her by the hand and danced with her, and he
refused to stand up with any one else, so that he might not be obliged to let
go her hand; and when any one came to claim it he answered, "She is my
partner."
And when the evening came she wanted to go home, but the
prince said he would go with her to take care of her, for he wanted to see
where the beautiful maiden lived. But she escaped him, and jumped up into the
pigeon-house. Then the prince waited until the father came, and told him the
strange maiden had jumped into the pigeon-house. The father thought to himself,
"It cannot surely be Cinderella," and called for axes and hatchets,
and had the pigeon-house cut down, but there was no one in it. And when they
entered the house there sat Cinderella in her dirty clothes among the cinders,
and a little oil-lamp burnt dimly in the chimney; for Cinderella had been very
quick, and had jumped out of the pigeon-house again, and had run to the hazel
bush; and there she had taken off her beautiful dress and had laid it on the
grave, and the bird had carried it away again, and then she had put on her
little gray kirtle again, and had sat down in. the kitchen among the cinders….
2. Phần dịch Tiếng Việt
Ngày xưa
có một người đàn ông giàu có, vợ ông ta ốm nặng. Khi bà cảm thấy mình sắp gần đất
xa trời, bà gọi người con gái duy nhất của mình lại bên giường và dặn dò:
- Con yêu dấu của mẹ, con phải chăm chỉ nết na nhé, mẹ sẽ
luôn luôn ở bên con, phù hộ cho con.
Nói xong bà nhắm mắt qua đời. Ngày ngày cô bé đến bên mộ mẹ
ngồi khóc. Cô chăm chỉ, nết na ai cũng yêu mến. Mùa đông tới, tuyết phủ đầy
trên mộ người mẹ nom như một tấm khăn trắng. Và khi ánh nắng trời xuân cuốn đi
chiếc khăn tuyết ấy, người bố lấy vợ hai.
Người dì ghẻ mang theo hai người con gái riêng của mình. Hai
đứa này mặt mày tuy sáng sủa, kháu khỉnh nhưng bụng dạ lại xấu xa đen tối. Từ
đó trở đi, cô bé mồ côi sống một cuộc đời khốn khổ.
Dì ghẻ cùng hai con riêng hùa nhau nói:
- Không thể để con ngan ngu ngốc kia ngồi lỳ trong nhà mãi thế
được! Muốn ăn bánh phải kiếm lấy mà ăn. Ra ngay, con làm bếp!
Chúng lột sạch quần áo đẹp của cô, mặc vào cho cô bé một chiếc
áo choàng cũ kỹ màu xám và đưa cho cô một đôi guốc mộc.
- Hãy nhìn cô công chúa đài các thay hình đổi dạng kìa!
Cả ba mẹ con reo lên nhạo báng và dẫn cô xuống bếp. Cô phải
làm lụng vất vả từ sáng đến tối, tờ mờ sáng đã phải dậy, nào là đi lấy nước,
nhóm bếp, thổi cơm, giặt giũ. Thế chưa đủ, hai đứa con dì ghẻ còn nghĩ mọi cách
để hành hạ cô, hành hạ chán chúng chế giễu rồi đổ đậu Hà Lan lẫn với đậu biển
xuống tro bắt cô ngồi nhặt riêng ra. Đến tối, sau một ngày làm lụng vất vả đã mệt
lử, cô cũng không được nằm giường, mà phải nằm ngủ ngay trên đống tro cạnh bếp.
Và vì lúc nào cô cũng ở bên tro bụi nên nom lem luốc, hai đứa con dì ghẻ gọi cô
là "Lo Lem."
Có lần đi chợ phiên, người cha hỏi hai con dì ghẻ muốn mua
quà gì. Đứa thứ nhất nói:
- Quần áo đẹp.
Đứa thứ hai nói:
- Ngọc và đá quý.
Cha lại hỏi:
- Còn con, Lọ Lem, con muốn cái gì nào?
- Thưa cha, trên đường về, cành cây nào va vào mũ cha thì cha
bẻ cho con.
Người cha mua về cho hai con dì ghẻ quần áo đẹp, ngọc trai và
đá quý. Trên đường về, khi ông cưỡi ngựa đi qua một bụi cây xanh, có cành cây dẻ
va vào người ông và làm lật mũ rơi xuống đất. Ông bẻ cành ấy mang về. Về tới
nhà, ông chia quà cho hai con dì ghẻ những thứ chúng xin và đưa cho Lọ Lem cành
hạt dẻ. Lọ Lem cám ơn cha, đến bên mộ mẹ, trồng cành dẻ bên mộ và ngồi khóc thảm
thiết, nước mắt chảy xuống tưới ướt cành cây mới trồng. Cành nảy rễ, đâm chồi
và chẳng bao lâu sau đã thành một cây cao to. Ngày nào Lọ Lem cũng ra viếng mộ
mẹ ba lần, ngồi khóc khấn mẹ, và lần nào cũng có một con chim trắng bay tới đậu
trên cành cây. Hễ Lọ Lem ngỏ ý mong ước xin gì thì chim liền thả những thứ ấy
xuống cho cô.
Một hôm nhà vua mở hội ba ngày liền, và cho mời tất cả các
hoa khôi trong nước tới dự để hoàng tử kén vợ.
Hai đứa con dì ghẻ nghe nói là mình cũng được mời tới dự thì
mừng mừng rỡ rỡ, gọi Lọ Lem đến bảo:
- Mau chải đầu, đánh giày cho chúng tao, buộc dây giày cho chặt
để chúng tao đi dự hội ở cung vua.
Lọ Lem làm xong những việc đó rồi ngồi khóc, vì cô cũng muốn
đi nhảy. Cô xin dì ghẻ cho đi. Dì ghẻ nói:
- Đồ Lọ Lem, người toàn bụi với bẩn mà cũng đòi đi dự hội!
Giày, quần áo không có mà cũng đòi đi nhảy.
Lọ Lem khẩn khoản xin thì dì ghẻ nói:
- Tao mới đổ một đấu đậu biển lẫn với tro, nếu mày nhặt trong
hai tiếng đồng hồ mà xong thì cho mày đi.
Cô bé đi qua cửa sau, ra vườn gọi:
- Hỡi chim câu hiền lành, hỡi chim gáy, hỡi tất cả các chim
trên trời, hãy bay lại đây nhặt giúp em:
Đậu ngon thì bỏ vào niêu,
Đậu xấu thì bỏ vào diều chim ơi.
Lập tức có đôi chim bồ câu trắng bay qua cửa sổ bếp sà xuống,
tiếp theo là chim gáy, rồi tất cả chim trên trời đều sà xuống quanh đống tro.
Chim câu gù gù rồi bắt đầu mổ lia lịa píc, píc, píc, nhặt những hạt tốt bỏ vào
nồi. Chưa đầy một tiếng đồng hồ chim đã nhặt xong. Làm xong chim lại cất cánh
bay đi. Cô gái mang đậu cho dì ghẻ, bụng mừng thầm tin rằng thế nào mình cũng
được phép đi dự dạ hội.
Nhưng dì ghẻ bảo:
- Không được đi đâu cả. Lọ Lem! Mày làm gì có quần áo nhảy mà
đi nhảy, người ta sẽ nhạo báng mày cho coi.
Khi thấy cô gái khóc, dì ghẻ bảo:
- Nếu mày nhặt hai đấu đậu biển khỏi tro trong một tiếng đồng
hồ thì cho phép mày đi cùng.
Khi đó dì ghẻ nghĩ:
- Chắc chắn chẳng bao giờ nó nhặt xong.
Sau khi dì ghẻ đổ đậu lẫn trong đống tro, cô gái đi qua cửa
sau ra vườn và lại gọi:
- Hỡi chim câu hiền lành, hỡi chim gáy, hỡi tất cả các chim
trên trời, hãy bay lại đây nhặt giúp em:
Đậu ngon thì bỏ vào niêu,
Đậu xấu thì bỏ vào diều chim đi.
Lập tức có chim bồ câu trắng bay qua cửa sổ bếp sà xuống, tiếp
theo là chim gáy, rồi tất cả chim trên trời đều sà xuống quanh đống tro. Chim
câu gù gù rồi bắt đầu mổ lia lịa píc, píc, píc; rồi những chim khác cũng thay
nhau mổ píc, píc, píc nhặt những hạt tốt bỏ vào nồi. Chưa đầy nửa tiếng đồng hồ
chim đã nhặt xong và cất cánh bay đi. Rồi cô gái mang đậu cho dì ghẻ xem, bụng
mừng thầm tin rằng lần này thế nào mình cũng được phép đi dự dạ hội. Nhưng dì
ghẻ bảo:
- Tốn công vô ích con ạ! Mày không đi cùng được đâu, vì mày
làm gì có quần áo nhảy mà đi nhảy. Chả nhẽ bắt chúng tao bẽ mặt vì mày hay sao?
Nói rồi mụ quay lưng, cùng hai đứa con kiêu ngạo vội vã ra đi.
Khi không còn một ai ở nhà, Lọ Lem ra mộ mẹ, đứng dưới gốc
cây dẻ gọi:
Cây ơi, cây hãy rung đi,
Thả xuống áo bạc áo vàng cho em.
Chim thả xuống cho cô một bộ quần áo thêu vàng, thêu bạc và một
đôi hài lụa thêu chỉ bạc. Cô vội mặc quần áo vào đi dự hội. Dì ghẻ và hai con
gái không nhận được ra cô, cứ tưởng đó là nàng công chúa ở một nước xa lạ nào tới,
vì cô mặc áo vàng trông đẹp quá. Mấy mẹ con không ngờ đó lại là Lọ Lem, đinh
ninh là cô đang ở nhà và giờ này đang lúi húi nhặt đậu khỏi tro. Hoàng tử đi lại
phía cô, cầm tay cô nhảy. Hoàng tử không muốn nhảy với ai nữa nên không chịu rời
tay cô ra. Nếu có ai đến mời cô nhảy thì chàng nói:
- Đây là vũ nữ của tôi!
Đến tối cô muốn về nhà thì hoàng tử nói:
- Để tôi đi cùng, tôi muốn đưa cô về.
Chàng rất muốn biết cô thiếu nữ xinh đẹp này là con cái nhà
ai. Gần đến nhà, cô gỡ tay hoàng tử ra và nhảy lên chuồng chim bồ câu. Hoàng tử
chờ đợi mãi, khi người cha đến chàng kể với ông về việc cô gái lạ mặt đã nhảy
vào chuồng bồ câu. Ông cụ nghĩ:
- Phải chăng đó là Lọ Lem?
Rồi cụ lấy rìu và câu liêm chẻ đôi chuồng bồ câu ra. Nhưng chẳng
có ai ở trong đó cả. Khi họ về tới thì thấy Lọ Lem mặc quần áo nhem nhuốc đang
nằm trên đống tro, bên ống khói lò sưởi có một ngọn đèn dầu cháy tù mù. Thì ra
Lọ Lem đã nhảy nhanh như cắt từ chuồng bồ câu xuống, chạy lại phía cây dẻ cởi
quần áo đẹp đẽ ra để trên mộ. Chim sà xuống tha những thứ đó đi. Rồi cô lại mặc
chiếc áo choàng màu xám vào, nằm trên đống tro trong bếp như cũ…..
Nhờ có sự
giúp đỡ, Lọ Lem đã được đến dạ vũ hội cùng hoàng tử. Tới đêm tiếp theo, cô nàng
có được đi dự tiệc nữa không, có điều gì bất ngờ sẽ xảy ra? Hãy cùng đón đọc
truyện song ngữ “Cinderella – Cô bé lọ lem” – phần 2 nhé!
Tham khảo
những mẩu truyện cười song ngữ cực hay tại đây
0 nhận xét:
Đăng nhận xét